Nhận Thức Tự Nó Không Bao Giờ Thay Đổi

Cho dù bất cứ cái gì xảy đến cho thân thể-tâm thức-“bản ngã” của quý vị trong khi quý vị sống, quý vị luôn luôn đơn thuần nhận thức.

Nhận thức tự nó (chính nó) thì không bao giờ thay đổi.

Ngay cả trong khi quý vị nhận biết những sự thay đổi, nhận thức tự nó không bao giờ thay đổi.

Không có những loại nhận thức khác nhau—với những màu sắc khác nhau, hoặc với những hình dạng khác nhau.

Nhận thức đơn giản chỉ là nhận thức tự nó.

Cho dù bất cứ cái gì xảy ra trong cái hỗn-hợp thân thể và tâm thức,* nhận thức biết được quá trình của hỗn-hợp thân thể và tâm thức—và nhận thức tự nó thì không bao giờ bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi.

Nhận thức tự nó thì bất biến.

Nhận thức chỉ đơn thuần quan sát những sự thay đổi.

Nhận thức tự nó chỉ sự chứng kiến thăm thẳm (của những sự thay đổi).

Trong những khoảnh khắc khi những thay đổi phát sinh, nếu tâm của quý vị không sử dụng sự thông minh và hiểu biết của nó về Thực Tại, rồi thì, mỗi lần sự thay đổi xảy đến, quý vị sẽ đồng hoá mình với sự thay đổi.

Quý vị nghĩ rằng và nói rằng "Tôi sự thay đổi."

Khi cơ thể đau khổ, quý vị nghĩ rằng và nói rằng, "Tôi đau khổ."

Khi cảm xúc phản ứng xuất hiện, quý vị nghĩ rằng và nói rằng, "Tôi tức giận, tôi buồn, tôi sợ."

Cái—trong Thực Tại và Thực Tại—thì bất biến. Nhưng trong trạng thái thường tình và phiếm diện hàng ngày, nó liên tục cho rằng nó thay đổi và là sự thay đổi.

Trong giây phút nầy, nó cảm thấy đau đớn—giây phút sau, nó cảm thấy hoan hỷ.

Cái ngã-tâm tầm thường trong cuộc sống hằng ngày luôn luôn đồng quá cái tịnh thức (hay sự chứng kiến đơn thuần thăm thẳm) với những sự thay đổi, mà những sự thay đổi này thì phiếm diện trong liên hệ với tịnh thức.

Nếu quý vị xem xét kỹ “nhận thức tự nó” và đi vào một cách sâu sắc nhất, hiển nhiên quý vị sẽ thấy rằng nhận thức tự nó thì bất biến, và nó đơn thuần chỉ sự chứng kiến thăm thẳm của những sự thay đổi.

* Cái hỗn-hợp của bốn tính năng cấu tạo cấu trúc và quá trình của con người—thân thể, cảm xúc, tâm thức, và hơi thở.